Người vợ ưa trộm cắp

Người vợ ưa trộm cắp

Ngày xửa ngày xưa, có chàng trai phải đi ở rể nhà kia. Thế nhưng, người vợ anh ta lấy lại vốn là kẻ chuyên chôm chỉa, ăn trộm đồ của người khác. Ban đầu, người vợ lúc nào cũng ngọt ngào, hầu hạ chồng ăn uống và luôn miệng “Mình ơi, mình à”. Nhưng qua một tháng, nàng ta thay đổi thái độ mà nói với chàng:

– Anh hãy mau mau đi lấy trộm cái gì đó về đây cho tôi!

Nghe thế, chàng trai dật mình nghĩ thầm: “Làm sao bây giờ? Nàng ấy nói là phải đi lấy trộm nhưng biết lấy ở đâu đây? À, nhà bên cạnh trồng hành, hay ta qua đấy lấy trộm về để xem ý nàng ấy thế nào.”

Vậy là tối hôm ấy, chàng sang đồng lấy trộm đống hành mà nhà kế bên đã nhổ để sẵn đó.

– Này! Ta đã trộm hành về cho nàng đây.

Nói rồi chàng thả hành xuống nền nhà. Người vợ chẳng hề ngạc nhiên, cô bảo với chồng:

– Chà chà, xem ra anh đã trộm được một thứ tốt về rồi đấy. Mau mau nấu nước đi nào!

Anh chồng ngạc nhiên không biết vợ định làm gì, nhưng cũng theo lời vợ dặn mà nấu một ấm nước thật to.

Chẳng mấy chốc, nước trong ấm bắt đầu sôi. Từng ngụm hơi bốc cao. Lúc ấy, người vợ bèn lấy từng cọng hành lớn đem hơ trên đó. Và thế là, những cây hành xanh ngắt ban nãy đều nhất loạt chuyển sang màu vàng. Xong xuôi, người vợ cột hành lại thành từng bó và dựng trong nhà.

Sáng hôm sau, người hàng xóm hầm hầm đến nhà vợ chồng nọ.

– Này, chồng ngươi dám đến lấy trộm hết hành trên đồng của ta, mau mau trả lại đây cho ta!

Người vợ lúc này rất bình tĩnh hỏi ngược lại:

– Hành nhà anh là hành như thế nào?

– Là loại hành hôm qua mới hái, màu xanh đấy!

Nghe thế, người vợ mới chỉ tay vào những bó hành để trong nhà rồi nói:

– Hành nhà tôi là hành màu vàng, này, anh xem thử đi!

Người hàng xóm thấy những bó hành quả thật màu vàng mới nói:

– Đây… đây không phải là hành nhà tôi.

Rồi đành xin lỗi mà ra về.

– Thật là hay quá đi!

Người vợ thốt lên, mang những bó hành vào thành phố bán. Với số tiền ấy, hai vợ chồng sống thảnh thơi được một khoảng thời gian.

Nhưng rồi tiền hết, người vợ lại bảo:

– Anh lại đi đâu đó trộm cái gì về đi.

Anh chồng thầm nghĩ: “Làm sao bây giờ? Trộm mãi một thứ thì không ổn. Được, lần này để xem nàng làm thế nào.”

Anh ta lang thang đến tận bờ sông thì thấy có một chú bò bị buộc lại dưới gầm cầu. Anh kéo chú bò ấy về nhà rồi bảo với vợ.

– Này! Ta đã trộm về một con bò đây này.

Người vợ chẳng những không hề ngạc nhiên gì mà còn rất vui vẻ nói với chồng:

– Chà chà, xem ra anh đã trộm được thứ tốt đấy. Bây giờ lại tiếp tục nấu nước đi nào.

Anh chồng lại đổ nước vào ấm nấu sôi sùng sục, rồi chờ xem vợ làm gì.

Người vợ lấy một mảnh vải nhúng vào ấm nước đang sôi, rồi dẫn chú bò đang chống cự đến, buộc mảnh vải ấy thật chặt vào sừng bò. Và thật kì lạ, cái sừng đang nằm ngang bỗng nhiên cong lại. Rồi người vợ buộc chú bò trước sân nhà mình.

Sáng hôm sau, người chủ bò giận dữ tìm đến.

– Chồng ngươi dám lấy trộm con bò ta thả trên đồng, mau mau trả lại đây cho ta, không thì ta không để yên đâu!

nuoi-vo-an-trom-truyen-co-tich-nhat-ban

 Người vợ bình thản hỏi lại:

– Bò nhà anh là con bò như thế nào?

– Đó là một con bò tốt, khỏe mạnh, sừng ngang.

– Bò nhà tôi là con này đây.

Nói rồi người vợ dẫn chú bò hôm qua đã trộm đến, lúc này sừng bò đã cong hẳn vào trong.

– Đây không phải bò nhà tôi. Thành thật xin lỗi…!

Người chủ vội vàng xin lỗi rồi ra về.

Sau đó người vợ dẫn bò vào thành phố bán được một số tiền lớn. Với số tiền ấy hai vợ chồng sống thảnh thơi một thời gian. Nhưng cũng như lần trước, tiền cũng cạn dần. Người vợ lại nói:

– Này, anh lại đi trộm cái gì đi!

Người chồng nghĩ: “Làm sao đây? Lần nào nàng ấy cũng đối phó được. Lần này phải tìm cái gì đó khiến nàng ấy phải hối cải mới được.”

Lúc đó, bên nhà hàng xóm có đứa con vừa mất. Anh chồng đợi tang lễ xong xuôi, bèn đến ngôi mộ mới xây đào xác đứa bé ấy mang về rồi bảo với vợ.

– Này, ta trộm được đứa bé này về đây.

Anh nghĩ vợ mình nhất định sẽ ngạc nhiên. Anh đặt đứa bé xuống nền nhà. Lần này, người vợ lại nói:

– Chà chà, anh lại trộm được đồ tốt mang về rồi. Mau mau nấu nước nóng đi nào!

Anh chồng tiếp tục nấu nước, đợi xem vợ sẽ làm gì. Lần này, nàng để thi thể đứa bé vào chậu nước ấm, tắm rửa sạch sẽ, trang điểm và mặc cho bé một bộ đồ thật đẹp.

Sau đó, người vợ cõng đứa bé đến tiệm rượu. Vì đã khuya nên mọi người đều đã ngủ, người vợ để đứa bé dựa vào cửa rồi giả giọng trẻ con nói:

– Có ai ở nhà không?

Người trông tiệm là một chú bé đang buồn ngủ, lại nghe giọng trẻ con nên rất bực mình:

– Có việc gì giờ này?

Và mở cửa ra. Đứa bé đang dựa vào cửa ngã nhào xuống. Khi chú bé trông tiệm nhìn kĩ lại thì thấy một đứa bé ngã nằm đó khóc ầm ĩ. Chú rất sợ hãi không biết làm thế nào. Ngay lúc ấy, người vợ đột ngột xuất hiện:

– Này, nhà người làm gì thế hả? Ta sai cháu ta đi mua rượu thì ngươi mở cánh cửa làm nó ngã, làm chết đứa bé thì sao?. Đứa bé ta nhận trông coi cho người ta, ta sẽ đi báo quan.

Chủ tiệm rượu nghe thấy thế thì sợ hãi van xin:

– Tôi hiểu chuyện này, nhưng chị có thể giữ bí mật giùm tôi không?

Người chủ tiệm sợ hãi đã tặng người vợ một số tiền lớn vô cùng.

Với số tiền đó, hai vợ chồng đã sống sung sướng suốt đời và người vợ cũng đã dần bỏ được tính hay ăn cắp của mình.

Chia sẻ Truyện này